Tổng hợp các bài mẫu phân tích 6 câu đầu Bài ca ngất ngưởng tác giả Nguyễn Công Trứ một cách đầy đủ và chi tiết nhất sẽ giúp các bạn học sinh chuẩn bị kiến thức thật tốt cho mình trước các kì thi sắp tới. Hôm nay Top 10 Tìm Kiếm sẽ tổng hợp Top 5 mẫu phân tích 6 câu thơ đầu Bài ca ngất ngưởng chi tiết nhất. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nhé!
Dàn ý 6 câu đầu Bài ca ngất ngưởng
I. Mở bài
Giới thiệu bài thơ “Khoảng trời” và nội dung 6 câu thơ đầu.
II. Thân bài
– Tuyên bố về ý chí làm con trai ”:
+ Bổn phận, trách nhiệm làm người của đấng nam nhi, tức là gánh vác công việc trọng đại trong trời đất, mà “vạn vật trong vũ trụ là bổn phận của ta”.
+ Quan niệm sống có trách nhiệm: Con người trong thiên hạ cần phải biết đem tài năng, đức độ của mình để “tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”.
→ Phát biểu về ý chí làm đàn ông một cách tự tin, có phần nhiệt tình, của một con người dũng cảm, tài năng và có trách nhiệm với cuộc sống.
– Nêu lí tưởng sống phóng khoáng, không bị danh lợi, cầu lợi ràng buộc, tự hào về tài năng, phẩm chất của bản thân:
Ông Hi Văn là biệt hiệu của Nguyễn Công Trứ.
+ “Trong lồng” là hình ảnh ẩn dụ về kiếp làm quan và thái độ coi thường danh lợi.
→ Đối với Nguyễn Công Trứ, làm quan là một việc làm gò bó, mất tự do, nhưng làm quan cũng là một hành vi nhập thế, thể hiện trách nhiệm với đất nước.
=> Quan niệm sống mới mang đậm nhân cách, lối sống phóng khoáng, trách nhiệm của Nguyễn Công Trứ, điều này hoàn toàn khác với các nhà Nho cùng thời.
+ Cá tính mạnh mẽ và phong cách “lấn át” của Nguyễn Công Trứ còn thể hiện ở sự tự ý thức về tài năng và giá trị của bản thân.
+ Từ láy kết hợp với phép liệt kê chỉ những chức vụ mà nhà thơ đã từng đảm nhiệm những chức vụ quan à Người tài hoa, văn võ toàn tài.
+ Nguyễn Công Trứ tự ý thức được tài năng xuất chúng, lỗi lạc của mình.
III. Kết bài
Khẳng định giá trị nội dung, nghệ thuật được thể hiện qua 6 câu thơ.
Top 5 mẫu phân tích 6 câu đầu Bài ca ngất ngưởng
Số 1: Phân tích 6 câu đầu Bài ca ngất ngưởng
Nguyễn Công Trứ là một trong những tác gia tiêu biểu trong văn học trung đại, ông còn là một nhà Nho chân chính. “Bài ca ngất ngưởng” là một trong những tác phẩm thể hiện rõ cá tính của anh. Trong đó phải kể đến quan điểm sống của tác giả khi làm quan được thể hiện qua 6 câu thơ đầu.
Ngay từ nhan đề đầu tiên của bài thơ, hai chữ “thừa” đã khiến ta cảm nhận được những điều khác biệt về tác giả. Thời đại ấy ít có tác giả nào đặt chữ “ngông cuồng” vào đầu bài thơ. Đó cũng phải là một điều đáng kinh ngạc.
Sau đó, ngay trong câu đầu tiên, tác giả đã nhận xét:
Vũ trụ bên trong không phải là một phần của công việc
Không có gì trên thế giới này, trong vũ trụ này không phải việc của bạn. Mọi thứ là công việc của anh ấy. Đó không phải là sự kiêu căng, tự phụ mà đó là sự đánh giá tốt nhất về bản thân và sự nghiệp của mình. Không một chút tự ti, anh đứng lên và chỉ ra vai trò to lớn của mình, phải không anh nói:
Nổi tiếng trên trời dưới đất
Tên Phái với những ngọn núi, con sông đó là gì?
Nhưng cũng chính vì bổn phận ấy, phải có danh với thiên hạ, đối với người ấy, lẽ ra phải sung sướng khi làm quan, trị quốc, trông coi đời sống của nhân dân, nhưng chẳng coi ai ra gì ”. trong lồng”.
Anh Hi Van Tai Bo đã vào lồng
Tại sao bạn muốn làm công việc bạn muốn, những gì bạn coi như một sự kìm nén và hạn chế. “Cái lồng” ở đây chính là bộ máy, là xã hội phong kiến bấy giờ. Cái xã hội đổi trắng lấy đen, ghen ghét đố kỵ diễn ra như thường lệ. Khi vào chốn quan trường, Nguyễn Công Trứ biết mình sẽ bị chi phối, phải làm những việc không như ý muốn.
Dù có tài nhưng Nguyễn Công Trứ biết rằng một mình ông không thể thay đổi một chế độ đã tồn tại bao lâu nay. Tuy nhiên, ở câu thơ này, Nguyễn Công Trứ vẫn thể hiện sự “ngông cuồng” của mình. Anh dám gọi nơi ở của quan lại và xã hội lúc bấy giờ là cái lồng.
Đó gần như là một cái tát vào mặt quan lại và triều đình vì trước nay chưa có ai dám ngông cuồng như vậy. Trong xã hội phong kiến cũng có nhiều nhà Nho tiến bộ có tư tưởng chống lại chế độ. Nhưng ít ai dám khẳng định điều đó trước mặt mọi người, nhất là trên giấy trắng mực đen như Nguyễn Công Trứ. Đó phải chăng là bước đột phá của Nguyễn Công Trứ?
Nguyễn Công Trứ có được cái “chơi dại” ấy vì một phần biết ông có tài, không cần giấu giếm:
Bao gồm cả chiến lược thao túng, vì vậy bàn tay ngất ngưởng.
Một lần nữa Nguyễn Công Trứ bị “choáng ngợp”, lần này ông “choáng ngợp” vì tự hào về tài năng của mình. Nguyễn Công Trứ đã thể hiện rõ cái tôi của mình trong đoạn thơ này.
Nhưng cũng vì tài năng và tư tưởng tiến bộ, Nguyễn Công Trứ không ít lần phải “lên voi, xuống chó”:
Khi thủ khoa, khi tham mưu, khi tổng đốc Đông,
Hòa bình, cờ vua,
Thỉnh thoảng tôi đến phủ Thừa Thiên.
Đó cũng là điều dễ hiểu ở cái chốn quan trường đầy ganh ghét, đố kỵ, hãm hại lẫn nhau.
Nguyễn Công Trứ tỏ ra rất bình thản đón nhận điều đó. Tin nhắn “khi … khi nào” tuy khẩn trương nhưng mang hơi thở bình thản, tự nhiên đón nhận, nên anh cũng nói:
Làm mất dương khí của những người quyền quý.
Khen và chê đầu cây phong mùa đông
Đối với Nguyễn Công Trứ, sự nghiệp là quan trọng nhưng ông không quá coi trọng danh, lợi. Đối với anh, dù ở cương vị nào, chỉ cần giúp được thiên hạ, giúp dân là anh đã thỏa chí nguyện làm trai. Đó cũng là điểm khác biệt của ông với quan lại thời bấy giờ và thể hiện sự “bất ngờ” của ông.
“Bài ca ngất ngưởng” như một câu chuyện về cuộc đời của tác giả Nguyễn Công Trứ. Nhưng qua đó, ta thấy được hình ảnh một con người, với ý chí làm người cao cả, cái tôi sánh ngang trời đất, một sự “bất ngờ” không gây khinh bỉ mà còn đáng trân trọng. đáng khâm phục.

Số 2: Phân tích Bài ca ngất ngưởng 6 câu đầu
Nguyễn Công Trứ là một trong những tác giả tiêu biểu trong văn học trung đại, ông cũng là một nhà Nho chân chính. “Bài ca ngất ngưởng” là một trong những tác phẩm thể hiện rõ con người ông.
Trong đó phải kể đến quan điểm sống ngất ngưởng khi làm quan của tác giả thể hiện trong 6 câu thơ đầu.
Ngay từ tên đầu bài thơ, hai chữ “ngất ngưởng” đã khiến cho ta cảm nhận được những điều khác lạ của tác giả. ít có một tác giả nào vào thời đại ấy lại đặt hai chữ “ngất ngưởng” vào ngay cái đề bài thơ. Đó hẳn cũng là một điều ngất ngưởng.
Rồi sau đó ngay câu đầu tiên tác giả đã nhận định:
Vũ trụ nội mạc phi phận sự
Không có việc gì trong nhân gian này, trong vũ trụ này không phải việc của ông. Việc nào cũng là việc của ông.
Đó không phải sự kiêu ngạo, sự tự cao mà chính là sự đánh giá đúng nhất về bản thân mình, về sự nghiệp của mình. Không một chút tự ti, ông đã đứng lên chỉ rõ vai trò to lớn của mình, chẳng phải ông đã nói rằng:
Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phái có danh gì với núi sông đó sao?
Nhưng cũng chính vì cái phận sự đó, phải có cái danh với đời, với người đó lẽ ra ông phải sung sướng khi được ra làm quan, làm người cai quản, trông coi cuộc sống cùa nhân dân, nhưng không ông coi như khi đó ông đã “vào lồng”.
Ông Hi Văn tài bộ đã vào lồng
Tại sao được làm công việc mình mong muốn, ao ước mà ông coi như sự đè nén, gò bó. “Cái lồng” ở đây chính là cái bộ máy, cái xã hội phong kiến lúc bấy giờ.
Cái xã hội mà việc đổi trắng thay đen, sự ganh ghét, đố kỵ xảy ra như cơm bữa. Khi bước chân vào chốn quan trường cũng là lúc Nguyễn Công Trứ biết rằng ông sẽ bị chi phối, sẽ phải làm những việc mà bản thân không muốn.
Tuy nhiên trong câu thơ này, Nguyễn Công Trứ vẫn thể hiện được cái “ngất ngưởng” của mình. Ông đã dám gọi chốn quan trường, xã hội lúc bấy giờ là cái lồng.
Đó gần như một cái tát vào mặt bộ mấy quan lại, triều đình vì trước nay có ai dám ngông cuồng như vậy. Trong xã hội phong kiến cũng không ít những nhà nho tiến bộ, những người có ý tưởng phản kháng lại chế độ.
Nhưng cũng chẳng mấy ai dám khẳng định lại điều đó trước toàn thể mọi người mà nhất là trên giấy trắng mực đen như Nguyễn Công Trứ. Đó phải chăng chính là sự phá cách của Nguyễn Công Trứ.
Nguyễn Công Trứ có được sự “chơi ngông” đó cũng bởi một phần ông biết là ông có tài, điều đó chẳng cần giấu giếm:
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.
Một lần nữa Nguyễn Công Trứ “ngất ngưởng”, lần này ông “ngất ngưởng” vì hãnh diện về cái tài của ông.
Nguyễn Công Trứ đã thể hiện được rất rõ cái tôi của mình trong câu thơ này. Nhưng cũng chính vì có tài, lại mang những tư tưởng tiến bộ nên Nguyễn Công Trứ đã không ít lần phải “lên voi, xuống chó”:
Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông,Lúc bình Tây, cờ đại tướng,
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên.
Đó cũng là điều dễ hiểu trong chốn quan trường đầy ghen ghét đố kỵ, mưu hại lẫn nhau. Nguyễn Công Trứ tỏ ra rất thản nhiên đón nhận điều đó. Điệp từ “khi… khi” tuy dồn dập nhưng lại mang hơi thở bình thản, đón nhận một cách tự nhiên, vì vậy mà ông cũng đã nói:
Được mất dương dương người thái thượng
Khen chê phơi phới ngọn đông phong
Với Nguyễn Công Trứ, sự nghiệp là quan trọng nhưng ông cũng không quá coi trọng danh lợi. Với ông dù làm ở vị trí nào miễn là được đem sức giúp đời, giúp dân là ông đã thỏa được cái chí làm trai.
Đó cũng chính là sự khác biệt của ông với quan lại bấy giờ và thể hiện được sự “ngất ngưởng” của ông.
Nhưng qua đó ta lại thấy hiện lên hình ảnh một con người, với chí làm trai cao cả, một cái tôi sánh ngang với trời đất, một sự “ngất ngưởng” không hề gây khinh ghét mà là cả một sự đáng kính nể, khâm phục.
Số 3: Phân tích 6 câu thơ đầu Bài ca ngất ngưởng
Nguyễn Công Trứ là một nhà thơ tài năng, văn võ song toàn. Không chỉ vậy, ông còn có đóng góp đặc biệt cho sự phát triển của thể loại hát nói. Bài thơ “Bài ca ngất ngưởng” là một trong những tác phẩm như thế. Sáng tác vào năm 1848, khi Nguyễn Công Trứ cáo quan về ở ẩn, bài thơ thể hiện quan niệm sống ngất ngưởng độc đáo đồng thời định hình phong cách sống “ Nhà nho tài tử” đầy tính nhân văn của tác giả.
Bài thơ đã nêu lên quan niệm mang tính triết lý về lối sống ngất ngưởng. “Ngất ngưởng” theo nghĩa đen là từ dùng để chỉ người hoặc vật ở tư thế vượt trội hơn so với xung quanh nhưng không vững chắc, ngả nghiêng như trực ngã, dễ tạo ra cảm giác lo lắng, khó chịu. Tuy nhiên, với Nguyễn Công Trứ, “ngất ngưởng” là một khái niệm hoàn toàn mới mẻ.
‘Ngất ngưởng” với ông là lối sống, thái độ sống vượt lên trên những khuôn mẫu, chuẩn mực thường thấy, hướng đến cuộc sống tự do, phóng khoáng mà không kém phần cao sang. Đó là lối sống khẳng định cái “tôi”, khẳng định cá tính ngông nghênh của một con người tài năng.
Trước hết, lối sống “ngất ngưởng” được tác giả thể hiện khi hành đạo. Câu thơ đầu tiên mở ra bằng quan niệm về bổn phận của kẻ sĩ:
“Vũ trụ nội mạc phi phận sự”.
Với Nguyễn Công Trứ, ông coi công danh là lẽ sống. Cách sử dụng từ Hán việt kết hợp với giọng điệu trang trọng đã bộc lộ quan điểm sống tích cực, khẳng định bổn phận, trách nhiệm của kẻ sĩ. Không chỉ vậy, nhà thơ còn thể hiện cái tôi đầy ngất ngưởng:
“Ông Hi Văn tài bộ đã vào lồng”.
Lời tự xưng “Hi Văn” đặt giữa câu thơ bộc lộ cái tôi cá tính đầy bản lĩnh. Xưa nay trong văn học trung đại, đưa cái tôi cá nhân vào thơ đã hiếm, tự tin khẳng định tài năng cá nhân qua từ “tài bộ” lại càng hiếm hơn. Hình ảnh ẩn dụ “vào lồng” thể hiện sự bó buộc, giam hãm, mất tự do. Không chỉ ý thức về tài năng, nhà thơ còn tự tin thể hiện điều đó qua những việc làm cụ thể:
“Khi Thủ Khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng
Lúc bình Tây, cờ đại tướng
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên”.
Điệp từ “khi” kết hợp với thủ pháp liệt kê tạo nhịp điệu dồn dập, hứng khởi. Lần lượt từng học vị hay những chiến tích vang dội được nêu ra đã góp phần vẽ nên chân dung của một con người tài năng trên nhiều lĩnh vực. Qua sáu câu thơ đầu, nhà thơ hiện lên với một quan niệm sống đầy cá tính, bản lĩnh mà nền tảng là ý thức, trách nhiệm và tài năng hơn người.
Bên cạnh đó, lối sống “ngất ngưởng” còn được ông thể hiện khi cáo quan về quê. Với ông, cáo quan về quê là một sự kiện trọng đại:
“Đô môn giải tổ chi niên”.
Khi nghỉ hưu, người đời thường cưỡi ngựa, còn ông lại cưỡi bò, vừa đeo đạc, vừa cao ngạo với đời. Từ giã chốn kinh kì, ông ngao du sơn thủy, trút sạch bụi trần. Nhà thơ đã tự phác họa chân dung mình một cách đầy hài hước:
“Đạc ngựa bò vàng đeo ngất ngưởng
Kìa núi nọ phau phau mây trắng
Tay kiếm cung mà nên dạng từ bi
Gót tiên theo đủng đỉnh một đôi dì
Bụt cũng nực cười ông ngât ngưởng”.
Đó đều là những việc làm khác người, khẳng định phong cách sống độc đáo. Bản lĩnh Nguyễn Công Trứ được thể hiện ngay trong thái độ sống của ông:
“Được mất dương dương người thái thượng
Khen chê phơi phới ngọn đông phong
Khi ca, khi tửu, khi cắc. khi tùng
Không Phật, không tiên, không vướng tục”.
Hình ảnh “người thái thượng”, “ngọn đông phong” kết hợp với phép đối “được-mất”, “khen-chê”thể hiện thái độ sống bỏ qua mọi lời đàm tiếu, coi thường được, mất. Phép liệt kê với điệp từ “khi”, “không” tạo nhịp ngắt linh hoạt. Ông không tu theo Tiên, nhưng cũng không vướng tục. Tóm lại, Nguyễn Công Trứ tiếp tục làm rõ bản lĩnh, cá tính qua hình ảnh một con người không đạo mạo, nghiêm nghị, không rơi vào vòng phàm tục.
Cuối cùng, lối sống ngất ngưởng được thể hiện khi ông tổng kết về cuộc đời mình:
“Chẳng Trái, Nhạc cũng vào phường Hàn, Phú
Nghĩa vua tôi cho vẹn đạo sơ chung
Trong triều ai ngất ngưởng như ông”.
Nguyễn Công Trứ hoàn toàn tự tin khi đã hoàn thành 2 nhiệm vụ quan trọng nhất của kẻ sĩ: cống hiến tài trí, vẹn đạo vua tôi. Nhà thơ tự đề cao mình qua phép so sánh đầy ngạo nghễ. Với cổ nhân, ông ngang hàng Trái, Nhạc, Hàn, Phú. Còn với người đương thời, trong triều, ông là duy nhất. Nhà thơ đã bộc lộ thái độ cao ngạo đầy ngất ngưởng. Nguyễn Công Trứ hiện ra với tư thế đĩnh đạc, ý thức về bản thân và giá trị của những hành động do mình làm.
Về nghệ thuật, bài thơ đậm nét thể loại hát nói, sử dụng nhiều ngôn ngữ tự xưng, nhiều từ Hán Việt mang tính trang trọng cho thể hát nói. Về nghệ thuật, bài thơ đề cao lối sống ngất ngưởng, phóng khoáng giữa xã hội phong kiến đầy rẫy những bất công, lễ giáo ràng buộc. Không chỉ vậy, “Bài ca ngất ngưởng” còn thể hiện đậm nét con người Nguyễn Công Trứ. Ông không chỉ đa tài, giàu bản lĩnh mà còn có phong cách, có cá tính độc đáo.
Bài thơ “Bài ca ngất ngưởng” đã thể hiện một quan điểm sống đầy mới lạ, táo bạo. Ở đó, con người không bị ràng buộc bởi những lễ giáo phức tạp, mà được tự do, được sống đúng với bản thân, sống đúng với cá tính của mình. Có thể nói, đó là một quan niệm độc đáo, là sự định hình cho phong cách sống “Nhà Nho tài tử” đầy tính nhân văn.

Số 4: Phân tích Bài ca ngất ngưởng 6 câu thơ đầu
Nguyễn Công Trứ là một trong những nhà thơ tài năng và có cá tính độc đáo bậc nhất trong nền văn học Việt Nam nửa đầu thế kỉ XIX. Qua những trang thơ, ông không chỉ thể hiện được cái nhìn sâu sắc về cuộc đời, về nhân tình thế thái mà còn bộc lộ cái tôi tài hoa, cá tính khi ý thức được tài năng và giá trị của bản thân.
Đó cũng là cái độc đáo, chất “ngông” riêng biệt làm nên phong cách và con người Nguyễn Công Trứ. “Bài ca ngất ngưởng” được coi là tác phẩm thể hiện rõ nét nhất cá tính và phong cách tài hoa, ngông nghênh của nhà thơ Đặc biệt, trong 6 câu thơ đầu tiên của bài, Nguyễn Công Trứ đã thể hiện sống động chí làm trai và quan niệm sống “ngất ngưởng” của bản thân.
Mở đầu bài thơ, Nguyễn Công Trứ đã nêu ra tuyên ngôn về chí làm trai một cách tự tin, có phần ngông nghênh của một con người bản lĩnh, tài năng và đầy trách nhiệm với cuộc đời:
“Vũ trụ nội mạc phi phận sự”
Chỉ với một câu thơ bảy chữ nhưng Nguyễn Công Trứ đã thể hiện được phận sự, trách nhiệm của kẻ làm trai, đó là gánh vác những công việc trọng đại trong trời đất, phàm là “những việc trong vũ trụ đều thuộc phận sự của ta”. Lời khẳng định dõng dạc, có phần ngông nghênh này cũng đã bộc lộ được quan niệm sống của Nguyễn Công Trứ.
Thân nam nhi trong trời đất cần phải biết mang tài đức của mình để “tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”, đó cũng là lí tưởng anh hùng mà nhà thơ theo đuổi bằng tất cả sự lạc quan, nhiệt huyết trong cuộc đời mình. Đọc thơ Nguyễn Công Trứ, ta cũng đã nhiều lần bắt gặp chí nam nhi và cái tôi trách nhiệm với cuộc đời như:
“Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông”
hay
“Trời đất cho ta một cái tài
Giắt lưng dành để tháng ngày chơi”.
Sau khi khẳng định quan niệm sống và trách nhiệm của bản thân với cuộc đời, Nguyễn Công Trứ tiếp tục làm sáng tỏ lí tưởng sống phóng khoáng, không bị ràng buộc bởi danh lợi và sự tự hào về tài năng, phẩm chất của bản thân trong 5 câu thơ tiếp theo:
Ông Hi Văn tài bộ đã vào lồng.
Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông,
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.
Lúc bình Tây cờ đại tướng,
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên.
Ông Hi Văn ở đây là Nguyễn Công Trứ (tên hiệu của nhà thơ). “Vào lồng” là hình ảnh ẩn dụ cho cuộc đời làm quan và thái độ coi thường danh lợi, phú quý. Với Nguyễn Công Trứ, làm quan là một chức vụ, công việc gò bó, mất tự do thế nhưng việc nhập thế làm quan không thể không làm, đây là trách nhiệm của bậc bề tôi với triều đại, đất nước, làm quan cũng là điều kiện để nhà thơ cống hiến tài, đức cho đất nước.
Qua đây chúng ta có thể thấy quan niệm sống mới mẻ mang đậm cá tính, phong cách sống phóng khoáng, trách nhiệm của Nguyễn Công Trứ, điều này hoàn toàn khác lạ so với những nhà Nho đương thời.
“Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông,
Gồm thao lược đã nên tay ngất ngưởng.
Lúc bình Tây cờ đại tướng,
Có khi về Phủ doãn Thừa Thiên.”
Cá tính mạnh mẽ và phong cách “ngất ngưởng” của Nguyễn Công Trứ còn thể hiện qua sự tự ý thức về tài năng và giá trị của bản thân. Điệp từ “khi” kết hợp với phép liệt kê “Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông” đã chỉ ra những chức vụ mà nhà thơ đã từng đảm nhiệm chốn quan trường.
Ông không chỉ là người giỏi văn chương “Khi thu khoa” còn là người giỏi thao lược “lúc bình tây cờ đại tướng” Tài năng xuất chúng ấy được thể hiện qua những chức vị cao mà ông từng làm. Nguyễn Công Trứ tự ý thức được tài năng lỗi lạc, xuất chúng của bản thân.
Có thể thấy đưa cái tôi cá nhân vào thơ ca là điều chưa từng thấy trong những áng thơ văn trước đó, sự tự ý thức về tài năng, nhân cách của bản thân cũng chưa từng bắt gặp ở những nhà Nho cùng thời. Thế mới thaáy cá tính mạnh mẽ, chất ngông nghênh đầy riêng biệt của một con người tài hoa, bản lĩnh.
Qua 6 câu thơ đầu tiên của bài như một lời tự thuật của Nguyễn Công Trứ về chí làm trai và quan niệm sống của bản thân khi làm quan. Qua lời tự thuật đó ta thấy được chân dung một con người tài năng, cá tính, giàu trách nhiệm với cuộc đời, môt có con người có phong cách sống ngạo nghễ, ngất ngưởng.
Số 5: Phân tích 6 câu đầu Bài ca ngất ngưởng
Nguyễn Công Trứ là một trong những nhà thơ tài năng và độc đáo nhất của nền văn học Việt Nam nửa đầu thế kỷ 19. Qua những trang thơ, anh không chỉ thể hiện cái nhìn sâu sắc về cuộc đời, nhân sinh mà còn bộc lộ tài năng và cái tôi cá nhân khi ý thức được tài năng và giá trị của bản thân. Đó cũng chính là phẩm chất “ngông” độc đáo, riêng biệt đã làm nên phong cách và nhân cách của Nguyễn Công Trứ.
“Bài ca ngất ngưởng” được coi là tác phẩm thể hiện rõ nét nhất cá tính và phong cách tài hoa, hùng biện của nhà thơ. Đặc biệt, ở 6 câu thơ đầu của bài ca dao, Nguyễn Công Trứ đã thể hiện một cách sinh động ý chí của mình. là một cậu bé và quan niệm sống “đáng ngạc nhiên” của riêng mình.
Mở đầu bài thơ, Nguyễn Công Trứ đã nói lên ý chí làm đàn một cách tự tin, có phần sôi nổi, của một con người dũng cảm, tài năng và có trách nhiệm trong cuộc sống:
“Vũ trụ ý định định mệnh”
Chỉ với một câu thơ bảy chữ, nhưng Nguyễn Công Trứ đã thể hiện được bổn phận và trách nhiệm của một đấng nam nhi, đó là gánh vác việc lớn trong trời đất, mà “vạn vật trong vũ trụ đều là việc thiên hạ. . ” của tôi ”. Lời khẳng định có phần tự hào, táo bạo này cũng bộc lộ quan niệm sống của Nguyễn Công Trứ.
Đàn ông trời sinh cần phải biết đem tài năng, đức độ của mình để“ tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ ”. , đó cũng là lí tưởng anh hùng mà nhà thơ theo đuổi với tất cả sự lạc quan và nhiệt huyết của mình.Đọc thơ Nguyễn Công Trứ, chúng ta cũng đã không ít lần bắt gặp sự nam tính và cái tôi đầy trách nhiệm với cuộc đời như:
“Có tiếng trong thiên hạ
Cái gì cũng phải có danh với núi sông ”
Đẹp
“Chúa đã cho tôi một tài năng
Thắt lưng là để chơi mỗi ngày ”.
Sau khi khẳng định quan niệm sống và trách nhiệm của bản thân với cuộc đời, Nguyễn Công Trứ tiếp tục làm sáng tỏ lí tưởng sống phóng khoáng, không bị danh lợi ràng buộc, luôn tự hào về tài năng và phẩm chất của mình. thân bài trong 5 câu thơ tiếp theo:
Anh Hi Van Tai Bo đã vào lồng.
Khi thủ khoa, khi tham mưu, khi Tổng đốc Đông,
Bao gồm cả chiến lược thao túng đã làm cho các ván bài ngất ngưởng.
Vào thời hòa bình và cờ vua,
Thỉnh thoảng tôi đến phủ Thừa Thiên.
Ông Hi Văn ở đây là Nguyễn Công Trứ (biệt hiệu của nhà thơ). “Vào lồng” là hình ảnh ẩn dụ về cuộc sống làm quan, coi thường danh lợi. Đối với Nguyễn Công Trứ, làm quan là chức, là hạn, là mất tự do, nhưng vào thế làm quan thì không thể không làm, đây là trách nhiệm của bậc thủ hạ đối với triều đại, với đất nước, với thiên hạ. một quan chức. là điều kiện để nhà thơ cống hiến tài năng và đức độ cho đất nước. Qua đây, ta thấy được quan niệm sống mới của Nguyễn Công Trứ mang đậm nhân cách sống phóng khoáng, trách nhiệm, khác hẳn với các nhà Nho cùng thời.
“Khi thủ khoa, khi tham mưu, khi tổng đốc Đông,
Bao gồm cả chiến lược thao túng đã làm cho bàn tay ngất ngưởng.
Vào thời hòa bình và cờ vua,
Thỉnh thoảng tôi về Thừa Thiên phủ ”.
Cá tính mạnh mẽ và phong cách “lấn át” của Nguyễn Công Trứ còn thể hiện ở sự tự ý thức về tài năng và giá trị của bản thân. Cụm từ “khi” kết hợp với phép liệt kê “Khi thủ khoa, khi tham mưu, khi tổng đốc Đông” chỉ những chức vụ mà nhà thơ đã từng đảm nhiệm trong cương vị chính thức.
Ông không chỉ giỏi văn “Khi thu khoa” mà còn giỏi thao tác “cờ tướng” Tài năng xuất chúng của ông được thể hiện qua những chức vụ cao mà ông từng đảm nhiệm. Nguyễn Công Trứ tự ý thức được tài năng xuất chúng, lỗi lạc của mình.
Có thể thấy, việc đưa cái tôi cá nhân vào thơ là điều chưa từng thấy trong các bài thơ trước đây, sự tự ý thức về tài năng và nhân cách của mình cũng chưa từng có ở các nhà Nho cùng thời. Tính cách mạnh mẽ, kiêu ngạo đặc trưng của một con người tài năng và dũng cảm là thế.
Qua 6 câu thơ đầu của bài thơ như một lời tự thuật của Nguyễn Công Trứ về ý chí làm trai và quan niệm sống của bản thân khi làm quan. Qua đoạn tự sự ấy, ta thấy được chân dung một con người tài hoa, trượng nghĩa, có trách nhiệm với cuộc đời, một con người có lối sống kiêu ngạo, lập dị.

Tổng kết
Trên đây là tổng hợp đầy đủ Top 5 mẫu phân tích 6 câu đầu Bài ca ngất ngưởng chi tiết nhất đến các bạn học sinh chuẩn bị cho các kì thi. Top 10 Tìm Kiếm hy vọng đã mang đến bài viết bổ ích, giúp cũng cố kiến thức cho các bạn học sinh lớp 11.