Tổng hợp các bài mẫu kết bài Tràng Giang của tác giả Huy Cận một cách đầy đủ và chi tiết nhất sẽ giúp các bạn học sinh chuẩn bị kiến thức thật tốt cho mình trước các kì thi sắp tới. Hôm nay Top 10 Tìm Kiếm sẽ tổng hợp Top 30 mẫu kết bài hay bài Tràng Giang chi tiết nhất. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nhé!
Top 30 mẫu kết bài Tràng Giang
Số 1: Kết bài Tràng Giang
Tràng giang là một thi phẩm đặc sắc của Huy Cận nói riêng và phong trào thơ mới nói chung. Nó không chỉ tiêu biểu cho phong cách thơ, hồn thơ Huy Cận mà dường như nó còn thể hiện tâm tư của một lớp người lúc bấy giờ. Những con người nhỏ bé, bế tắc mất phương hướng trước dòng sông cuộc đời nhưng chưa bao giờ tâm hồn lìa bỏ khỏi quê hương, tình yêu quê hương đất nước vẫn chảy trong họ những một dòng sông mãnh liệt và bền vững để chống đỡ với những sóng gió của dòng sông cuộc đời. Vẻ đẹp của “Tràng giang” có lẽ còn ở sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa chất cổ điển và chất hiện đại làm nên một thi phẩm độc đáo.

Số 2: Kết bài hay Tràng Giang
Chỉ bảy chữ thôi mà câu thơ đã mở ra trước mắt người đọc một bức tranh mà ở đó những làn mây dường như được đùn, đẩy từ nơi mà bầu trời tiếp liền cùng mặt nước, cứ chất ngất mãi lên phía của trời cao thành hình giống như ngọn núi, nhưng lại là núi bạc. Những đám mây kia đang phản quang những tia nắng của trời chiều, nhờ vậy mà ánh lên, loá lên, hình thành một khoảng không gian lớn rộng, gợi nên cảm giác trong sáng hiếm có ở bài thơ. Vẫn nhìn lên bầu trời ấy, ở hai câu tiếp theo, nhà thơ điểm lên bức tranh bầu trời trên dòng tràng giang hình ảnh một cánh chim, một hình ảnh rất đặc trưng cho buổi chiều tà.
Số 3: Kết bài bài Tràng Giang
Như vậy, xuyên suốt bài thơ “Tràng giang” của Huy Cận là cả nỗi buồn cứ triền miên, vô tận, đó là cái buồn của một “cái tôi” đang cô đơn trống trải giữa thiên nhiên rộng lớn mênh mông. Bài thơ mới chấm phá nét cổ điển đã khắc họa rõ nỗi buồn nhân thế, niềm khao khát hòa nhập với cuộc đời của nhà thơ, đồng thời là tình cảm nhớ thương đối với quê hương, đất nước.
Số 4: Kết bài phân tích Tràng Giang
Tác phẩm là sự kết hợp hài hòa giữa cổ điển và hiện đại, đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên mênh mông và quạnh hiu, hoang vắng. Qua đó còn cho ta thấy một cái tôi bơ vợ, lạc lõng, một nỗi buồn vô tận giữa đất trời. Nhưng đồng thời bài thơ cùng thể hiện lòng yêu nước kín đáo mà vô cùng sâu lắng.
Số 5: Kết bài bài thơ Tràng Giang
Bằng sự kết hợp hài hòa giữa cổ điển và hiện đại, bài thơ đậm chất Đường thi nhưng vẫn rất Việt Nam với những hình ảnh đầy gần gũi như con thuyền xuôi mái, bèo dạt mây trôi, cành củi khô lạc dòng,..Qua bài thơ, ta thấy được một nỗi buồn vô tận của cái tôi lạc lõng trong cuộc đời.

Số 6: Kết bài cho bài thơ Tràng Giang
Vì vậy, Xuân Diệu đánh giá: “Tràng giang là một bài thơ ca hát non sông đất nước, do đó dọn đường cho lòng yêu giang san, Tổ quốc”. Bài thơ thể hiện cái buồn chung của một thời đại trong Thơ mới. Nhưng nỗi buồn toát ra từ cái đẹp của thiên nhiên thiếu liên lạc thiếu tình người chứ không phải cái buồn vì cảnh tù túng ngột ngạt trong Nhớ rừng của Thế Lữ. Bài thơ mang phong vị cổ điển ở hình ảnh, giọng điệu nhưng vẫn mang nét đặc sắc của thơ hiện đại ở không gian sắc màu, từ ngữ đến tứ thơ.
Số 7: Kết bài hay cho bài thơ Tràng Giang
Đọc “Tràng giang” của Huy Cận, người đọc cảm nhận được nỗi buồn xưa thấm đượm, ngả bóng trên từng câu chữ. Thông qua khung cảnh sông nước mênh mông nhưng hiu quạnh, sầu vắng, nhà thơ đã bộc lộ được những suy nghĩ, chiêm nghiệm về thiên nhiên, về con người. Và dẫu bài thơ mang một nỗi buồn man mác khi gợi ra sự nhỏ bé, lạc lõng của con người giữa cuộc đời rộng lớn thì đâu đó ta vẫn cảm nhận được sức sống mạnh mẽ của một cái tôi trữ tình đang cố gắng vươn lên để tìm kiếm hơi thở của cuộc sống con người. “Tràng giang” sống mãi trong lòng người đọc cũng bởi những cảm xúc chân thực và quá đỗi tinh tế ấy.
Số 8: Kết bài Tràng Giang hay nhất
Tóm lại, Tràng giang là một thi phẩm đi liền cùng năm tháng sự nghiệp thơ ca của Huy Cận, bài thơ đã đánh dấu một hướng đi riêng của nhà thơ khi bên cạnh việc tiếp thu những cái tối tân của Thơ mới thì ông giữ lại trong thơ mình cái âm hưởng của thơ Pháp, thấm đẫm chất Đường Thi, thơ ca truyền thống. Nhìn sâu vào Tràng giang ta mới thấy đằng sau bức tranh sông nước hữu tình, nên thơ, dịu êm đó là nỗi cô đơn, sầu muộn của con người với nỗi sầu của vũ trụ, nỗi buồn của thế kỷ, tình yêu quê hương đất nước dâng trào, vì thế mà nhà thơ luôn thể hiện trong thơ nỗi niềm suy tư về cuộc đời. Hơn nữa bài thơ còn nổi bật lên một Huy Cận luôn chú trọng đến nghệ thuật và kỹ thuật làm thơ. Đó chính là hình tượng trong bài rất sinh động, phong phú, một sự hòa nhuyễn giữa hình thức và nội dung rất cân đối, hài hòa. Huy Cận và tràng giang đã góp phần vào sự phát triển của thơ ca hiện đại với những đổi mới táo bạo về mặt nội dung lẫn nghệ thuật.
Số 9: Kết bài Tràng Giang
Bài thơ “Tràng Giang” đã vẽ trước mắt ta những một bức tranh hùng vĩ, với cách nhìn độc đáo vừa gần vừa xa, vừa cao vừa sâu, nhưng bao trùm không gian ấy là một nỗi buồn. Đó không chỉ là nỗi buồn cô đơn lẻ loi của chính tác giả mà còn là nỗi buồn của một thế hệ khi phải sống trong cảnh nước mất nhà tan. Bức tranh mà Huy Cận tạo nên với những hình ảnh gần gũi như sông nước bến thuyền vừa mang một vẻ đẹp vừa cổ kính vừa hiện đại. Điều đó đã tô đậm thêm sự độc đáo trong thơ của Huy Cận.
Số 10: Kết bài hay Tràng Giang
Đó là nỗi buồn của người xa quê chạnh lòng nhớ tới quê hương xứ sở. Câu thơ cuối càng khẳng định điều đó: Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà. Điều đó chứng tỏ nỗi nhớ của tác giả luôn tha thiết thường trực và cháy bỏng. Đó là tấm lòng yêu quê hương, đất nước, kín đáo và thiết tha của nhà thơ. Với màu sắc cổ điển, giọng điệu gần gũi, thân thuộc, bài thơ đã thể hiện cái tôi cô đơn trước thiên nhiên rộng lớn, trong đó thấm đượm tình người, tình đời, lòng yêu nước thầm kín mà thiết tha.

Số 11: Kết bài bài Tràng Giang
Có hai thứ ấn tượng còn đọng lại sau khi đọc xong bài thơ là không gian vô cùng, vô tận của ngoại cảnh và nỗi buồn, nỗi cô đơn không giới hạn của lòng người. Cả hai như cùng kích ứng để càng rộng, càng lớn thì càng buồn, càng cô đơn khiến bài thơ như chất chứa, tích tụ nỗi sầu của cả ngàn năm lại vậy. Nhưng vượt lên trên hết, bút pháp đặc trưng và nhuần nhuyễn giữa chất cổ điển và hiện đại đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên thật đẹp dẫu có buồn. Song người đọc vẫn nhìn thấy một tình yêu quê hương đất nước thầm kín hiện lên trong Tràng giang.
Số 12: Kết bài phân tích Tràng Giang
Qua khung cảnh tràng giang rộng lớn nhưng sầu vắng và nỗi lòng cô đơn, sầu muộn của nhân vật trữ tình trong “Tràng giang”, ta có thể thấy được cái hồn thơ “ảo não bậc nhất” của Huy Cận trước cách mạng tháng Tám, đó là những suy tư, sầu muộn mà trên hết đó là nỗi buồn thời thế của một người trí thức đương thời. Và “Huy Cận đã lượm nhặt những chút buồn rơi rác để sáng tạo nên những vần thơ ảo não”, Tràng giang chính là viên “châu ngọc” sáng nhất được hun đúc từ “một ít cát bụi bình thường” ấy của cuộc sống.
Số 13: Kết bài bài thơ Tràng Giang
Bài thơ mở ra bằng tiếng sóng của sông nước,kết thúc bằng tiếng sóng lòng trong tâm hồn con người.Không gian mênh mông buổi sông chiều hoang vắng thấm đẫm nỗi lòng của một nhà thi sĩ nặng lòng với quê hương,đất nước ,buồn một nỗi buồn da diết thấu đến xương tủy,Huy Cận đã thật thành công khi khắc họa một bức tranh thiên nhiên chứa đựng sự ám ảnh về cái vô biên và sự trống trải tuyệt đối của cảnh vật và lòng người.
Số 14: Kết bài cho bài thơ Tràng Giang
Hình ảnh của núi bạc, của những cánh chim nghiêng đang sà vào bóng chiều xa, với những hình ảnh đó tác giả đang có cảm xúc với hình ảnh của nhớ dòng sông và nhớ quê hương, hình ảnh đó gợi lại cho con người nhiều cảm xúc.
Cảm nhận bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Tràng giang đã đọng lại trong lòng người đọc một khung cảnh thiên nhiên và dòng sông rộng mênh mang, trong đó tâm hồn nhà thơ cũng đang dạt dào một nỗi nhớ quê hương bất tận.
Số 15: Kết bài hay cho bài thơ Tràng Giang
Tóm lại, “Tràng giang” của Huy Cận với sự kết hợp giữa màu sắc cổ điển và màu sắc hiện đại cùng những hình ảnh thơ độc đáo đã gợi lên trong chúng ta nỗi buồn, sự cô đơn của một cái tôi trước khung cảnh thiên nhiên bao la, rộng lớn và đặc biệt đó chính là tấm lòng tha thiết với quê hương, với đất nước.

Số 16: Kết bài Tràng Giang hay nhất
Sang khổ thơ thứ 3 dường như người đọc nhận ra một sự chuyển biến, sự vận động của thiên nhiên, không còn u buồn và tĩnh lặng đến thê lương như ở khổ thơ thứ hai nữa. Từ “dạt” đã diễn tả thật tinh tế sự chuyển biến của vạn vật này. Tuy nhiên từ ngữ này gắn liền với hình ảnh “bèo” lại khiến cho tác giả thất vọng vì “bèo” vốn vô định, trôi nổi khắp nơi, không có nơi bấu víu cứ lặng lẽ dạt “về đâu”, chẳng biết dạt về đâu, cũng chẳng biết đạt được bao nhiêu lâu nữa.
Số 17: Kết bài Tràng Giang
Mang âm hưởng nhịp nhàng ,trầm buồn da diết,” Tràng Giang “ hiện ra như một bản sonata nhẹ nhàng mang cả nỗi lòng của Huy Cận gửi vào chốn mênh mông sâu thẳm chẳng hề có bờ bến nào đó. Con người mang bao nỗi niềm trăn trở đại diện cho cả một thế hệ nhiều nhà Thơ mới lúc bấy giờ,nhớ quê hương khi đang đứng giữa quê hương,nhưng quê hương đã không còn.
Số 18: Kết bài hay Tràng Giang
Như vậy, Huy Cận cùng đứa con “tràng giang” đã làm nên tên tuổi, đánh dấu một giai đoạn thơ sầu buồn mà dạt dào triết lí của nhà thơ trong phong trào Thơ Mới. Buồn, sầu, cô đơn, đìu hiu nhưng không nhàm chán, một màu mà nó được nói lên từ một tâm hồn đắm chìm trong cái “mộng”, trong sự mênh mông của vũ trụ, thời gian đầy chất suy tư, triết lí. Nhà phê bình Hoài Thanh gọi Huy Cận là “người đã gọi dậy cái hồn buồn của Đông Á”. Vì đó mà tràng giang có buồn man mác cũng gắn với sự khác biệt, độc nhất của riêng Huy Cận. Bài thơ là Bức tranh thiên nhiên đẹp mà buồn, không gian rộng lớn và thời gian duy nhất chính là toàn bộ mặt khái quát của bài thơ để khi đi sâu vào đó mở ra đôi lời sâu thẳm của tác giả, cảm xúc, triết lí muốn gửi đến bạn đọc. Hình tượng thơ đăng đối, cân xứng giữa đất và trời, giữa thiên nhiên với tâm hồn, giọng thơ trầm lắng nên mang một vẻ đẹp cổ điển. Qua khung cảnh là một nỗi niềm chất chứa tâm sự của nhân vật trữ tình, buồn thương cho số phận, cái tôi thương nhớ quê hương, cuộc sống.
Số 19: Kết bài bài Tràng Giang
Bài thơ “Tràng giang” của Huy Cận không chỉ vẽ lên một bức tranh thiên nhiên u buồn, hiu quạnh mà qua đó còn khắc họa được tâm trạng cô liêu, đơn độc của con người và một tình yêu quê hương, mong ngóng về quê hương chân thành, sâu sắc của nhà thơ. Nỗi buồn ấy chính là xuất phát từ thực tại lúc bấy giờ: xã hội cộng đồng truyền thống với những mối dây liên hệ đã đứt tung để thay vào đó là một xã hội đô thị với những cái tôi rời rạc, bơ vơ.
Số 20: Kết bài phân tích Tràng Giang
Vẻ đẹp hiện đại lan toả qua các câu chữ sáng tạo, độc đáo của nhà thơ như “sâu chót vót”, dấu hai chấm thần tình. Nhưng vẻ đẹp ấy đọng lại cuối cùng là tâm trạng nhớ quê hương ngay khi đứng giữa quê hương, nét tâm trạng hiện đại của các nhà tri thức muốn đóng góp sức mình cho đất nước mà đành bất lực, không làm gì được. Bài thơ sẽ còn mãi đi vào lòng người với phong cách tiêu biểu rất “Huy Cận”, với vẻ đẹp cổ điển trang nhã sâu lắng và vẻ đẹp hiện đại mang nặng một tấm lòng yêu nước, yêu quê hương.

Số 21: Kết bài bài thơ Tràng Giang
Mang chất liệu cổ điển đến với thơ mới, Huy Cận đã đem đến cho người đọc một cảm giác vừa lạ vừa thân thuộc. Khác với cái tôi trữ tình của Xuân Diệu, cái tôi trữ tình của Huy Cận chất chứa những nỗi buồn, nhớ nhung da diết về quê hương đất nước. Nó cho tháy một tình yêu quê hương âm ỉ trong trái tim của người thi sĩ tài năng này.
Số 22: Kết bài cho bài thơ Tràng Giang
Hồn thơ Huy Cận là một hồn thơ hay và chịu thích nghi với thời cuộc, trước cách mạng tháng tám với tư cách là một trí thức tiểu tư sản, trong các sáng tác của mình, ông thường bộc lộ những nỗi buồn thế sự, nỗi bất lực trước cảnh đổi thay của thời đại, cũng như cảnh đau thương của đất nước, thể hiện tấm lòng yêu đất nước sâu nặng. Tất cả những tình cảm ấy được thể hiện rõ nét trong Tràng giang bằng lối thơ vừa cổ điển vừa hiện đại, kết hợp cùng nỗi ám ảnh sâu sắc với không gian rộng lớn, Huy Cận đã tạo ra một tác phẩm xuất sắc, để lại nhiều dấu ấn trong lòng người đọc về thơ ca Việt Nam giai đoạn trước cách mạng.
Số 23: Kết bài hay cho bài thơ Tràng Giang
Bài thơ “Tràng giang” là một thi phẩm ghi mãi tên Huy Cận trong lòng bao thế hệ độc giả không chỉ ở tài năng, phong cách sáng tạo thơ mà nằm ở những quan điểm, lý tưởng sống, triết lí sâu sắc của ông trước quê hương, đất nước. Chỉ bằng vài nét chấm phá cùng sự linh họat, sinh động trong các phép tu từ độc đáo mà bức tranh thiên nhiên sông nước hiện ra vô cùng chân thực, đẹp mà buồn, rộng lớn, trải dài mênh mang như trong đó cuốn theo dòng chảy là những nỗi sầu buồn nhà thơ đặt vào đó. Nhà thơ đã rất tinh tế khi không đi thẳng trực tiếp để nói về nỗi buồn, điều đó dễ làm người đọc nhận thấy một sự kể lể, nhàm chán trong thơ, ngược lại ngòi bút tài tình Huy Cận đã đan xen, lồng ghép tâm tư, nỗi buồn về kiếp người, nỗi niềm bộc bạch về tình yêu quê hương, đất nước gửi hết vào không gian mênh mông, bát ngát của dòng sông, thiên nhiên. Thông qua đó ta lại càng ấn tượng sâu đậm và ngưỡng mộ tài năng của thi nhân, Huy Cận sẽ mãi tỏa sáng trong nền văn học Việt Nam và trong lòng các thế hệ bạn đọc.
Số 24: Kết bài Tràng Giang hay nhất
Một góc nhìn đầy thú vị, mới mẻ. Câu thơ cuối cùng thi sĩ dùng không gian rộng để nói về nỗi cô đơn, vắng vẻ. “Bến cô liêu” – buồn, thưa thớt trơ trọi giữa không gian rộng lớn của sông, trời. Toàn cảnh khổ hai là một màu cô đơn, vắng vẻ, đối lập với hình ảnh cảnh vật thưa thớt là không gian mênh mông, nhấn mạnh hơn nỗi u sầu vạn cổ.
Số 25: Kết bài Tràng Giang
Bài thơ “tràng giang” là bài thơ đặc sắc trong cuộc đời thơ ca của Huy Cận. Bài thơ là sự kết hợp bút pháp hiện thực đan xen bút pháp cổ điển đã khắc họa một bức tranh thiên nhiên u buồn, hiu quạnh, qua đó bộc lộ tâm trạng cô liêu, đơn độc của con người và một tình yêu quê hương, mong ngóng về quê hương chân thành, sâu sắc của nhà thơ. Bài thơ “tràng giang” của Huy Cận đã để lại rất nhiều tình cảm, ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc.

Số 26: Kết bài hay Tràng Giang
Tràng là dài, giang là sông, tràng giang là sông dài, cũng là một nỗi buồn kéo dài vô tận của nhà thơ. Huy Cận đã lồng ghép tâm trạng của mình vào từng cảnh vật trong bài thơ, qua đó bộc lộ nỗi buồn thương và nỗi nhớ nhà tha thiết. Đọc bài thơ, ta thấy thêm được một khía cạnh khác trong thơ Huy Cận, rằng ông không chỉ viết hay, viết sâu sắc về sự hồ hởi, tươi vui mà còn viết rất thấm thía, cảm động khi nói về nỗi buồn. Đây quả là một nhà thơ tài ba đáng ngưỡng mộ!
Số 27: Kết bài bài Tràng Giang
Tràng giang là bài thơ mang đậm phong cách và hồn thơ riêng của Huy Cận, có câu nói về Huy Cận như sau: “Chàng là con một người mẹ hay sầu. Nên trọn kiếp mắt chàng thường đẫm lệ”, tưởng chừng như Huy Cận từ khi sinh ra đã mang một số kiếp lạc loài, một tâm hồn lẻ loi, chính vì thế mà ông thường sầu, sầu cho thế nhân, sầu cho nỗi đớn đau của quê hương đất nước, rồi sầu cả cho chính bản thân mình nữa. Thơ của Huy Cận cứ gói gọn trong một chữ “buồn” mênh mông kết hợp với cả cái nỗi ám ảnh không gian lạ lùng, tất cả đã tạo nên một hồn thơ Huy Cận thật riêng, thật khác trong phong trào thơ mới 1932-1945.
Số 28: Kết bài phân tích Tràng Giang
Đối với Tràng Giang, xuyên suốt mạch cảm xúc của thơ là nỗi sầu buồn nhưng nó không tĩnh lặng, đứng yên vô hồn mà luôn có một sự chuyển động mênh mang. Nhà thơ đã cho thấy tài nghệ tuyệt diệu của mình ở việc xây dựng kết cấu của bài thơ mở đầu là tiếng sóng thanh khiết của sông nước thì kết thúc đọng lại trong tim mỗi người là con sóng lòng, tiếng nói nội tâm của tâm hồn người. Huy Cận chưa bao giờ sống cho riêng mình, từng phút trôi qua ông luôn nặng lòng đối với quê hương, đất nước, nỗi muộn phiền đó thấm sâu, trải dài cùng dòng chảy của con nước, tỏa vào không gian mênh mông buổi sông chiều hoang vắng. Dù là tràn ngập nỗi buồn ở dòng đầu cho đến dòng cuối cùng nhưng chúng ta luôn thấy có một sự cuốn ta vào mạch thơ, đó là vì Huy Cận đã thành công khi xây dựng một bức tranh thiên nhiên đa chiều, nó luôn mang theo vẻ đẹp riêng ở mọi góc cạnh và chứa dựng sự ám ảnh vô biên, trống trải của cái tôi trữ tình trước cuộc đời vô thường.
Số 29: Kết bài bài thơ Tràng Giang
Thời gian có thể phủ bụi một số thứ. Nhưng có những thứ càng rời xa thời gian, càng sáng, càng đẹp. “Tràng Giang” của Huy Cận là một bài như thế. Cùng với tấm lòng chan chứa tình yêu quê hương đất nước của nhà thơ, thi phẩm sẽ còn sống mãi với chúng ta cho đến tận muôn đời.
Số 30: Kết bài cho bài thơ Tràng Giang
Nhìn chung toàn bộ bài thơ là nỗi buồn, đây là tâm trạng của các nhà thơ lãng mạng lúc bấy giờ, nỗi buồn của cả thế hệ thanh niên lúc bấy giờ chưa giác ngộ được lý tưởng cách mạng, bài thơ này tiêu biểu cho hồn thơ Huy Cận “sầu ảo não”. Bài thơ “Tràng Giang” được đánh giá là bài thơ dọn đường cho thơ về quê hương đất nước. Cách sử dụng ngôn từ thơ cũng như biện pháp tu từ là tạo nên một tác phẩm hay và đặc sắc.

Tổng kết
Trên đây là tổng hợp đầy đủ Top 30 mẫu kết bài Tràng Giang chi tiết nhất đến các bạn học sinh chuẩn bị cho các kì thi. Top 10 Tìm Kiếm hy vọng đã mang đến bài viết bổ ích, giúp cũng cố kiến thức cho các bạn học sinh lớp 11.