Top 5 mẫu dàn ý phân tích nhân vật Viên quản ngục chi tiết nhất

136
Top 5 mẫu dàn ý phân tích Viên quản ngục chi tiết nhất
Top 5 mẫu dàn ý phân tích Viên quản ngục chi tiết nhất
4.8/5 - (16 votes)

Tổng hợp các bài mẫu dàn ý phân tích Viên quản ngục trong bài Chữ người tử tù của tác giả Nguyễn Tuân một cách đầy đủ và chi tiết nhất sẽ giúp các bạn học sinh chuẩn bị kiến thức thật tốt cho mình trước các kì thi sắp tới. Hôm nay Top 10 Tìm Kiếm sẽ tổng hợp Top 5 mẫu dàn ý phân tích nhân vật Viên quản ngục chi tiết nhất. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nhé!

Top 5 mẫu dàn ý phân tích Viên quản ngục

Số 1: Dàn ý phân tích Viên quản ngục

I. Mở bài

– Đôi nét về tác giả Nguyễn Tuân và tác phẩm Chữ người tử tù : Một nhà văn có “ tính tài hoa và cái giọng khinh bạc đệ nhất trong giới Nước Ta văn minh ” ( Vũ Ngọc Phan ). Chữ người tử tù là truyện ngắn tiêu biểu vượt trội của ông

– Giới thiệu nhân vật quản ngục :

II. Thân bài

  1. Tấm lòng biệt nhỡn liên tài

– Nói về kẻ tử tù với một thái độ kính trọng không che giấu “ Tôi nghe … rất đẹp đó không ? ”

– Trong những ngày Huấn Cao trong ngục, quản ngục luôn bày tỏ thái độ nghiêm kính khiêm nhường

– Dũng cảm biệt đãi Huấn Cao trong những ngày sau cuối ngay cả khi bị HC coi thường, khinh bỉ :

+ Mong muốn : “ Ta muốn biệt đãi ông Huấn Cao, ta muốn cho ông ta đỡ cực trong những ngày sau cuối còn lại ”

+ Sai người đem rượu và đồ nhắm đến cho Huấn Cao vì sợ trong buồng giam lạnh

+ Khép nép bày tỏ : Biết ngài là một người có nghĩa khí, tôi muốn châm chước không ít

+ Sau sự tức giận của Huấn Cao, quản ngục vẫn giữ sự đối đãi như thế

– Cảm thấy hụt hẫng khi biết Huấn Cao sắp phải từ giữ cõi đời : “ Bấy nhiêu … ngoài hành tinh ” .

⇒ Thái độ và hành vi của Quản ngục cho thấy đây là con người có tấm lòng biêt nhỡn liên tài, có thiên lương .

  1. Sự khát khao và trân trọng cái đẹp

– Quản ngục trước kia là người đèn sách bồi đắp “ thiên lương ” nảy nở tốt đẹp ⇒ ông ta yêu đến mê hồn cái đẹp

– Khát khao cái đẹp : mong ước của ông là “ được treo ở nhà riêng một đôi câu đối ” do chính tay Huấn Cao viết .

– Sự khát khao và niềm trân trọng cái đẹp trong quản ngục mãnh liệt, ông hoàn toàn có thể mặc kệ cả tính mạng con người và vị thế, mong sao có được mấy chữ của ông Huấn .

– Biết tính ông Huấn “ vốn khoảnh, trừ chỗ tri kỉ, ông ít chịu cho chữ ” ⇒ lo ngại nếu như không xin được chữ ông Huấn trước khi bị hành hình thì “ ân hận suốt đời mất ”

⇒ Chỉ có một người trân trọng cái đẹp đến tột cùng mới có những lo âu khi khồn xin được chữ Huấn Cao như vậy thôi

⇒ Sở nguyện cao quý cho thấy quản ngục là con người biết quý trọng nâng niu cái đẹp

  1. Tấm lòng biệt nhỡn liên tài và niềm khát khao cái đẹp được kết tinh trong cảnh cho chữ, càng khẳng định quản ngục là “một thanh âm trong trẻo”

– Cảnh cho chữ diễn ra giữa một buồng giam tối tăm và chật hẹp nhưng toàn bộ trở nên đẹp tươi thanh cao bởi “ tấm lụa trắng còn nguyên vẹn lần hồ ” cùng hai người trao cái đẹp và trân trọng, ngưỡng vọng cái đẹp .

– Sự “ khúm núm, run run ” của quản ngục không phải là bộc lộ của sự hèn nhát mà là thái độ ngưỡng vọng trước cái đẹp, cái tài .

– Quản ngục đã thoát khỏi vai trò của một người quản lý để trở thành một người trân trọng ngưỡng mộ cái đẹp ⇒ Đồng điệu với Huấn cao

– Chi tiết quản ngục cúi đầu vái lạy người tử tù Huấn Cao với giọt nước mắt rỉ vào kẽ miệng mà nhận mình là kẻ mê muội như một sự thức tỉnh trước cái đẹp, quản ngục đã thoát ra những cái tầm thường, ràng buộc để vươn tới cái cao đẹp .

  1. Nghệ thuật xây dựng nhân vật

– Thủ pháp tương phản trái chiều .

– Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh xảo .

– Đặt nhân vật vào trường hợp giàu kịch tính .

III. Kết bài

– Khái quát lại những nét tiêu biểu vượt trội nhất về hình tượng nhân vật quản ngục

– Đây là nhân vật tiềm ẩn quan điểm nghệ thuật và thẩm mỹ của nhà văn : Cái đẹp sống sót cả trong môi trường tự nhiên của cái ác, cái xấu, nhưng không cho nên vì thế mà nó lụi tàn, trái lại, nó hoàn toàn có thể càng can đảm và mạnh mẽ và bền chắc vươn lên như hoa sen giữa đầm lầy

Bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
Bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân

Số 2: Dàn ý phân tích nhân vật Viên quản ngục

I. Mở bài

– Đôi nét về tác giả Nguyễn Tuân và tác phẩm Chữ người tử tù

– Giới thiệu nhân vật quản ngục

II. Thân bài

1. Tấm lòng biệt nhỡn liên tài

– Nói về kẻ tử tù với một thái độ kính trọng không che giấu “Tôi nghe …rất đẹp đó không?”

– Trong những ngày Huấn Cao trong ngục, quản ngục luôn bày tỏ thái độ nghiêm kính khiêm nhường

– Dũng cảm biệt đãi Huấn Cao trong những ngày cuối cùng ngay cả khi bị HC coi thường, khinh bỉ:

+ Mong muốn: “Ta muốn biệt đãi ông Huấn Cao, ta muốn cho ông ta đỡ cực trong những ngày cuối cùng còn lại”

+ Sai người đem rượu và đồ nhắm đến cho Huấn Cao vì sợ trong buồng giam lạnh

+ Khép nép bày tỏ: Biết ngài là một người có nghĩa khí, tôi muốn châm chước ít nhiều

+ Sau sự tức giận của Huấn Cao, quản ngục vẫn giữ sự đối đãi như thế

– Cảm thấy tiếc nuối khi biết Huấn Cao sắp phải từ giữ cõi đời: “Bấy nhiêu …vũ trụ”.

⇒ Thái độ và hành động của Quản ngục cho thấy đây là con người có tấm lòng biêt nhỡn liên tài, có thiên lương.

2. Sự khát khao và trân trọng cái đẹp

– Quản ngục trước kia là người đèn sách bồi đắp “thiên lương” nảy nở tốt đẹp ⇒ ông ta yêu đến say mê cái đẹp

– Khát khao cái đẹp: mong ước của ông là “được treo ở nhà riêng một đôi câu đối” do chính tay Huấn Cao viết.

-Sự khát khao và niềm trân trọng cái đẹp trong quản ngục mãnh liệt, ông có thể bất chấp cả tính mạng và địa vị, mong sao có được mấy chữ của ông Huấn.

– Biết tính ông Huấn “vốn khoảnh, trừ chỗ tri kỉ, ông ít chịu cho chữ” ⇒ lo lắng nếu như không xin được chữ ông Huấn trước khi bị hành hình thì “ân hận suốt đời mất”

⇒ Chỉ có một người trân trọng cái đẹp đến tột cùng mới có những lo sợ khi khồn xin được chữ Huấn Cao như vậy thôi

⇒ Sở nguyện cao quý cho thấy quản ngục là con người biết quý trọng nâng niu cái đẹp

3. Tấm lòng biệt nhỡn liên tài và niềm khát khao cái đẹp được kết tinh trong cảnh cho chữ, càng khẳng định quản ngục là “một thanh âm trong trẻo”

– Cảnh cho chữ diễn ra giữa một buồng giam tối tăm và chật hẹp nhưng tất cả trở nên đẹp đẽ thanh cao bởi “tấm lụa trắng còn nguyên vẹn lần hồ” cùng hai người trao cái đẹp và trân trọng, ngưỡng vọng cái đẹp.

– Sự “khúm núm, run run” của quản ngục không phải là biểu hiện của sự hèn nhát mà là thái độ ngưỡng vọng trước cái đẹp, cái tài.

– Quản ngục đã thoát khỏi vai trò của một người cai quản để trở thành một người trân trọng ngưỡng mộ cái đẹp ⇒ Đồng điệu với Huấn cao

– Chi tiết quản ngục cúi đầu vái lạy người tử tù Huấn Cao với giọt nước mắt rỉ vào kẽ miệng mà nhận mình là kẻ mê muội như một sự thức tỉnh trước cái đẹp, quản ngục đã thoát ra những cái tầm thường, ràng buộc để vươn tới cái cao đẹp.

4. Nghệ thuật xây dựng nhân vật

– Thủ pháp tương phản đối lập.

– Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế.

– Đặt nhân vật vào tình huống giàu kịch tính.

III. Kết bài

Khái quát lại vấn đề

Số 3: Phân tích nhân vật Viên quản ngục dàn ý

I. Mở bài

Giới thiệu Viên quản ngục

Ví dụ:

Truyện ngắn Chữ người tử tù là một câu chuyện được xem là đặc sắc, trong câu chuyện có một tình huống hết sức éo le giữa hai con người hai số phận. câu chuyện nói đến hai người cùng yêu cái đẹp nhưng lại có địa vị xã hội trái người nhau, và đồng thời sự gặp gỡ giữa hai nhân vật này cũng hết sức đặc biệt. nổi bật trong câu chuyện là hình ảnh của viên quản ngục, một con người yêu cái đẹp nhưng lại sống trong một chế độ mục nát, chúng ta cùng đi tìm hiểu nhân vật này.

II. Thân bài

  1. Ngoại hình của viên quản ngục:

– Một người tuổi trung niên

– Khuôn mặt như mặt ao

– Viên quản ngục là một người điềm đạm, phúc hậu

  1. Tính cách của viên quản ngục

– Viên quản ngục có tâm hồn thuần khiết, yêu cái đẹp

– Ông là một người có tâm hồn nghệ sĩ, yêu nghệ thuật

– Viên quản ngục có tấm lòng khâm phục những người tài hoa

– Ông là người có tâm hồn nghệ sĩ, nâng niu cái đẹp, cái có giá trị thẩm mĩ

– Là một con người có tâm hồn trong sáng

  1. Nhận xét chung về viên quản ngục

– Xây dựng hình tượng nhân vật độc đáo

– Có một cách dẫn dắt để thể hiện được nhân vật một cách sâu sắc

– Xây dựng tình huống truyện độc đáo và tinh tế

III. Kết bài

Nêu cảm nhận của em về nhân vật Viên quản ngục trong Chữ người tử tù

Ví dụ:

Viên quản ngục trong Chữ người tử tù là một người có tấm lòng hiền hậu, yêu cái đẹp và có vẻ đẹp tâm hồn sâu sắc. ông là một trong số ít người còn sót lại với chế độ xã hội mục nát mà yêu cái đẹp, yêu thẩm mỹ.

Bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
Bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân

Số 4: Dàn ý phân tích Viên quản ngục

I. Mở bài

– Giới thiệu sơ lược về tác giả, tác phẩm:

+ Nguyễn Tuân là một nhà văn có “tính tài hoa và cái giọng khinh bạc đệ nhất trong giới Việt Nam hiện đại”.

+ “Chữ người tử tù” là một trong những truyện ngắn xuất sắc và nổi tiếng của Nguyễn Tuân, đem đến nhiều ấn tượng đối với bạn đọc bao thế hệ.

– Giới thiệu nhân vật viên quản ngục: Viên quản ngục là một trong những nhân vật nổi bật trong tác phẩm, một con người yêu cái đẹp nhưng lại sống trong một chế độ mục nát, qua đó khắc sâu thêm nhiều nét ý nghĩa độc đáo của truyện.

II. Thân bài

* Khái quát chung về tác phẩm

– Hoàn cảnh sáng tác: Truyện ngắn Chữ người tử tù lúc đầu có tên là Dòng chữ cuối cùng in năm 1939 trên tạp chí Tao đàn sau được tuyển in trong tập Vang bóng một thời kết tinh tài năng tâm huyết của nhà văn, là văn phẩm đạt đến sự toàn thiện toàn mĩ.

– Giá trị nội dung: Truyện ngắn đã thể hiện quan niệm về cái đẹp, khẳng định sự bất tử của cái đẹp và bộc lộ thầm kín tấm lòng yêu nước của tác giả, qua đó hiểu hơn nhiều bài học nhân sinh sâu sắc.

* Phân tích nhân vật viên quản ngục

Luận điểm 1: Tấm lòng biệt nhỡn liên tài của viên quản ngục

– Nói về kẻ tử tù với một thái độ kính trọng không che giấu “Tôi nghe… rất đẹp đó không?”

– Trong những ngày Huấn Cao trong ngục, quản ngục luôn bày tỏ thái độ nghiêm kính khiêm nhường

– Dũng cảm biệt đãi Huấn Cao trong những ngày cuối cùng ngay cả khi bị Huấn Cao coi thường, khinh bỉ:

+ Mong muốn: “Ta muốn biệt đãi ông Huấn Cao, ta muốn cho ông ta đỡ cực trong những ngày cuối cùng còn lại”

+ Sai người đem rượu và đồ nhắm đến cho Huấn Cao vì sợ trong buồng giam lạnh

+ Khép nép bày tỏ: “Biết ngài là một người có nghĩa khí, tôi muốn châm chước ít nhiều”

+ Sau sự tức giận của Huấn Cao, quản ngục vẫn cung kính giữ lễ, giữ sự đối đãi như thế

– Cảm thấy tiếc nuối khi biết Huấn Cao sắp phải từ giã cõi đời: “Bấy nhiêu… vũ trụ”.

– Viên quản ngục tái nhợt người đi rồi vô cùng lo lắng, sợ nếu không xin được chữ Huấn Cao sẽ ân hận cả đời.

-> Đằng sau thân phận một ngục quan thấp bé, tầm thường là tâm hồn một người nghệ sĩ khát khao, say mê cái đẹp, một người dám bất chấp sinh mệnh để bảo lưu gìn giữ cái đẹp.

=> Thái độ và hành động của Quản ngục cho thấy đây là con người có tấm lòng biệt nhỡn liên tài, có thiên lương trong sáng.

Luận điểm 2: Sự khát khao và trân trọng cái đẹp của viên quản ngục

– Quản ngục trước kia là người đèn sách bồi đắp “thiên lương” nảy nở tốt đẹp -> ông ta yêu cái đẹp đến say mê.

– Khát khao cái đẹp: mong ước của ông là “được treo ở nhà riêng một đôi câu đối” do chính tay Huấn Cao viết.

– Sự khát khao và niềm trân trọng cái đẹp trong quản ngục mãnh liệt, ông có thể bất chấp cả tính mạng và địa vị, mong sao có được mấy chữ của ông Huấn.

– Biết tính ông Huấn “vốn khoảnh, trừ chỗ tri kỉ, ông ít chịu cho chữ” -> lo lắng nếu như không xin được chữ ông Huấn trước khi bị hành hình thì “ân hận suốt đời mất”.

– Cả tư thế và tâm thế khi nhận chữ và lắng nghe lời khuyên của Huấn Cao đều rất thành kính trước cái đẹp, cái thiên lương, cái khí phách cao cả.

– Sự khúm núm và cái cúi đầu không thực sự yếu đuối, ủy mị, hèn kém mà nó lại giống như những điểm nhấn càng làm sáng lên vẻ đẹp nhân cách của một tâm hồn thánh thiện.

-> Chỉ có một người trân trọng cái đẹp đến tột cùng mới có những lo sợ khi không xin được chữ Huấn Cao như vậy thôi.

=> Sở nguyện cao quý cho thấy quản ngục là con người có tâm hồn thuần khiết, biết quý trọng nâng niu cái đẹp.

Luận điểm 3: Viên quản ngục là “một thanh âm trong trẻo”

– Cảnh cho chữ diễn ra giữa một buồng giam tối tăm và chật hẹp nhưng tất cả trở nên đẹp đẽ thanh cao bởi “tấm lụa trắng còn nguyên vẹn lần hồ” cùng hai người trao cái đẹp và trân trọng, ngưỡng vọng cái đẹp.

– Sự “khúm núm, run run” của quản ngục không phải là biểu hiện của sự hèn nhát mà là thái độ ngưỡng vọng trước cái đẹp, cái tài.

– Quản ngục đã thoát khỏi vai trò của một người cai quản để trở thành một người trân trọng ngưỡng mộ cái đẹp -> Đồng điệu với Huấn cao

– Chi tiết quản ngục cúi đầu vái lạy người tử tù Huấn Cao với giọt nước mắt rỉ vào kẽ miệng mà nhận mình là kẻ mê muội như một sự thức tỉnh trước cái đẹp, quản ngục đã thoát ra những cái tầm thường, ràng buộc để vươn tới cái cao đẹp.

=> Nhận xét chung: Qua những hành động, cách ứng xử của viên quản ngục, ta càng thêm hiểu và trân trọng hơn nhân vật này, từ đó thấm thía một quan niệm nhân sinh sâu sắc: “Trong thẳm sâu mỗi con người đều ẩn chứa một tâm hồn nghệ sĩ biết hướng tới cái đẹp, khát khao ánh sáng cái đẹp bởi vậy mà mỗi chúng ta hãy nhìn sâu vào tâm hồn con người để nắm bắt ánh sáng thiên lương vì có những khi trong môi trường của cái xấu và cái ác, cái đẹp không lụi tàn mà có thể đẩy lùi cái xấu, cái ác và tồn tại một cách thật mạnh mẽ, bền bỉ”.

* Đặc sắc nghệ thuật

– Xây dựng tình huống truyện độc đáo và tinh tế

– Thủ pháp tương phản đối lập.

– Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế.

– Đặt nhân vật vào tình huống giàu kịch tính.

II. Kết bài

– Khái quát lại những nét tiêu biểu về nhân vật viên quản ngục.

– Cảm nhận của em về nhân vật và tài năng của Nguyễn Tuân.

Số 5: Dàn ý phân tích nhân vật Viên quản ngục

I. Mở bài

Giới thiệu chung về yếu tố : ” Chữ người tử tù ” của Nguyễn Tuân là một trong những truyện ngắn xuất sắc và nổi tiếng, đem đến nhiều ấn tượng so với bạn đọc bao thế hệ. Trong truyện, cùng với hình tượng nhân vật Huấn Cao, nhân vật viên quản ngục cũng là một hình tượng được Nguyễn Tuân dành nhiều tận tâm, tình cảm để thiết kế xây dựng, qua đó hiểu hơn những những bài học kinh nghiệm nhân sinh thâm thúy mà tác giả muốn gửi gắm đồng thời san sẻ, đồng cảm với những ý niệm, tâm lý về con người, cuộc sống và thẩm mỹ và nghệ thuật của Nguyễn Tuân .

II. Thân bài

  1. Con người viên quản ngục thể hiện qua cách ứng xử với Huấn Cao:

– Viên quản ngục vô tình biết người mình lâu nay ngưỡng mộ chính là người tử tù đang trong tay mình nên đã mặc kệ sinh mệnh bản thân để hoàn toàn có thể đối xử biệt đãi với Huấn Cao. Hành động đó biểu lộ ” tấm lòng biệt nhỡn liên tài ” vô cùng đáng trân trọng .

– Khi bị Huấn Cao hiểu nhầm, tỏ thái độ thử thách và buông những lời sỉ nhục, viên ngục quan vẫn cung kính giữ lễ

.- Viên coi ngục ” mong mỏi một ngày gần đây ông Huấn sẽ dịu bớt tính nết thì sẽ nhờ ông viết cho mấy chữ trên chục vuông lụa trắng đã mua sẵn ” .

– Khi nhận được tin dữ rằng Huấn Cao sắp sửa bị giải vào kinh chịu án, viên quản ngục tái nhợt người đi rồi vô cùng lo ngại, sợ nếu không xin được chữ Huấn Cao sẽ ân hận cả đời .

– Đằng sau thân phận một ngục quan thấp bé, tầm thường là tâm hồn một người nghệ sĩ khát khao, mê hồn cái đẹp, một người dám mặc kệ sinh mệnh để bảo lưu gìn giữ cái đẹp .

– Viên quản ngục sống trong bóng tối nhà lao, sống giữa bộn bề bao cái xấu cái ác, cái chốn hoàn toàn có thể tha hoá một con người lành thiện bất kỳ khi nào, tuy nhiên vẫn giữ toàn vẹn tấm lòng liên tài, nhân cách thanh cao .

– Bởi vậy mà tử tù Huấn Cao đã đặt cho con người ấy một tên tuổi thật tinh xảo : ” một thanh âm trong trẻo chen vào giữa một bản đàn mà nhạc luật đều hỗn loạn xô bồ ” .

  1. Con người viên quản ngục thể hiện ở lúc Huấn Cao cho chữ:

– “Trong không khí khói toả như đám cháy nhà, ánh sáng đỏ rực của một bó đuốc tẩm dầu rọi lên ba cái đầu người đang chăm chú trên một tấm lụa bạch còn nguyên vẹn lần hồ…”, mỗi khi người tử tù viết xong một chữ là viên quản ngục lại ” vội khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên phiến lụa óng”.

– Khi nghe những lời khuyên bảo của người tử tù mình luôn ngưỡng mộ và trân trọng, ngục quan cảm động, vái lạy người tù một vái, ” chắp tay nói một câu mà dòng nước mắt rỉ vào kẽ miệng làm cho nghẹn ngào : ” Kẻ mê muội này xin bái lĩnh ” ” .

– Thông thường sự khúm núm cúi đầu hay những giọt nước mắt chảy xuống thường biểu lộ sự hèn kém, yếu ớt, tầm thường nhưng đặt trong thực trạng này, những biểu lộ, thái độ của người quản ngục lại không bộc lộ điều đó .

– Cả tư thế và tâm thế khi nhận chữ và lắng nghe lời khuyên của Huấn Cao đều rất tôn kính trước cái đẹp, cái thiên lương, cái khí phách cao quý .

– Sự khúm núm và cái cúi đầu không thực sự yếu ớt, ủy mị, hèn kém mà nó lại giống như những điểm nhấn càng làm sáng lên vẻ đẹp nhân cách của một tâm hồn thánh thiện .

– Cái cúi đầu của quản ngục gợi ta nghĩ tới cái cúi đầu của Cao Bá Quát trước hoa mai hay một câu nói vô cùng nổi tiếng của V.Hugo : ” Trước một trí tuệ vĩ đại, tôi cúi đầu. Trước một trái tim vĩ đại, tôi quỳ gối ” .

– Qua hành vi, những cách ứng xử của viên quản ngục, ta càng thêm hiểu và trân trọng hơn nhân vật này, từ đó cũng phần nào thấm thía hơn một ý niệm nhân sinh thâm thúy mà tác giả gửi gắm : ” Trong thẳm sâu mỗi con người đều chứa đựng một tâm hồn nghệ sĩ biết hướng tới cái đẹp, khát khao ánh sáng cái đẹp vì thế mà mỗi tất cả chúng ta hãy nhìn sâu vào tâm hồn con người để chớp lấy ánh sáng thiên lương vì có những khi trong môi trường tự nhiên của cái xấu và cái ác, cái đẹp không lụi tàn mà hoàn toàn có thể đẩy lùi cái xấu, cái ác và sống sót một cách thật can đảm và mạnh mẽ, bền chắc .

III. Kết bài

– Nêu khái quát lại những tâm lý, xúc cảm của bản thân so với nhân vật viên quản ngục trong tác phẩm .

– Khẳng định kĩ năng và tấm lòng của tác giả Nguyễn Tuấn .

Bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân
Bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân

Tổng kết

Trên đây là tổng hợp đầy đủ Top 5 mẫu dàn ý phân tích Viên quản ngục chi tiết nhất đến các bạn học sinh chuẩn bị cho các kì thi. Top 10 Tìm Kiếm hy vọng đã mang đến bài viết bổ ích, giúp cũng cố kiến thức cho các bạn học sinh lớp 11.

0/5 (0 Reviews)
Chúng tôi tạo ra Top10timkiem.vn nhằm mục đích cung cấp cho người đọc những thông tin, liệt kê một cách chi tiết nhất về mọi lĩnh vực trong cuộc sống.