Top 5 mẫu dàn ý bài Hầu Trời của Tản Đà chi tiết nhất

151
Top 5 mẫu dàn ý Hầu Trời của Tản Đà chi tiết nhất
Top 5 mẫu dàn ý Hầu Trời của Tản Đà chi tiết nhất
4.7/5 - (14 votes)

Tổng hợp các bài mẫu dàn ý Hầu Trời Tản Đà một cách đầy đủ và chi tiết nhất sẽ giúp các bạn học sinh chuẩn bị kiến thức thật tốt cho mình trước các kì thi sắp tới. Hôm nay Top 10 Tìm Kiếm sẽ tổng hợp Top 5 mẫu dàn ý bài Hầu Trời của Tản Đà chi tiết nhất. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu nhé!

Top 5 mẫu dàn ý Hầu Trời của Tản Đà

Số 1: Dàn ý Hầu Trời Tản Đà

I. Mở bài

– Giới thiệu khái quát về tác giả Tản Đà

– Giới thiệu hoàn cảnh sáng tác, nội dung bài thơ Hầu trời

Ví dụ:

Với phong cách thơ lãng mạn, phóng khoáng, có nét ngông nghênh, thể hiện sự ưu ái và cảm thương của tác giả; thơ văn của Tản Đà ra đời giữa hai giai đoạn trung đại và hiện đại vì vậy những tác phẩm của ông mang một vẻ đẹp và sự độc đáo rất riêng. Một trong những tác phẩm đặc sắc và thể hiện rõ sự phóng khoáng của Tản Đà là tác phẩm Hầu trời. Tác phẩm nói lên sự ngông nghênh của tác giả đối với trời, xem trời như là bạn của mình. Chúng ta cùng đi tìm hiểu cái ngông của Tản Đà.

II. Thân bài

– Mở đầu bằng cách giới thiệu câu chuyện:

+ Câu chuyện xảy ra vào đem qua, một khoảnh khắc yên lặng, yên tĩnh

+ Câu chuyện kể về giấc mơ muốn lên cõi tiên của tác giả, thể hiện tâm trạng và cảm xúc của người thi nhân

+ Tâm trạng nữa thực nữa mơ của thi nhân

– Thi nhân đọc thơ cho trời và Chư tiên nghe

+ Đọc thơ một cách hào hứng

+ Thi nhân kể về cuộc sống và công việc của mình

+ Giọng thơ của thi nhân hóm hỉnh, ngông

– Thái độ của người nghe:

+ Trời tỏ ra rất tâm đắc và khen ngợi thi nhân

+ Chư Tiên nghe thơ rất xúc động và tâm đắc

– Thi nhân trò chuyện với trời:

+ Khẳng định cái tôi của mình

+ Cuộc sống nghèo khó nhưng thư thái của tác giả

+ Cảm hứng nghệ thuật bao trùm nguyên bài thơ

III. Kết bài

– Khái quát lại giá trị nội dung, nghệ thuật của bài Hầu trời

– Nêu cảm nhận của em về bài thơ Hầu trời.

Ví dụ: Hầu trời là một bài thơ thể hiện sự ngông cuồng của tác giả, sự hóm hỉnh, vui đùa đã khiến cho bài thơ trở nên độc lạ và thú vị hơn.

Bài Hầu Trời của tác giả Tản Đà
Bài Hầu Trời của tác giả Tản Đà

Số 2: Dàn ý bài Hầu Trời của Tản Đà

I. Mở bài

– Giới thiệu về tác giả Tản Đà và bài thơ Hầu trời

– Dẫn dắt vào vấn đề

II. Thân bài

– Khái quát chung

Xuất xứ: Trích từ tập “còn chơi”

Bố cục: 4 phần

Chủ đề: thể hiện cái tôi ngông của tác giả sau khi về lại trần gian.

– Phân tích

  • Thi nhân đọc thơ cho trời và chư tiên nghe
  • Thái độ của thi nhân khi đọc thơ và việc thi nhân nói về tác phẩm của mình:
  • Thi nhân đọc rất cao hứng, sảng khoái và có phần tự đắc: “ Đọc hết văn vần sang văn xuôi/Hết văn thuyết lý lại văn chơi”
  • Thi nhân kể tường tận, chi tiết về các tác phẩm của mình: “Hai quyển khối tình văn lý thuyết/ Hai khối tình còn là văn chơi/ Thần tiên, giấc mộng văn tiểu thuyết….”
  • Giọng đọc: đa dạng, hóm hỉnh, ngông nghênh có phần tự đắc.

=> Đoạn thơ cho thấy thi nhân rất ý thức về tài năng văn thơ của mình và cũng là người táo bạo, dám đường hoàng bộc lộ “cái tôi” cá thể. Ông cũng rất “ngông” khi tìm đến trời để khẳng định tài năng. Đây là niềm khát khao chân thành trong tâm hồn thi sĩ.

– Thái độ của người nghe: Rất ngưỡng mộ tài năng thơ văn của tác giả.

Thái độ của trời: khen rất nhiệt thành: văn thật tuyệt, văn trần được thế chắc có ít, văn chuốt như sao băng…

Thái độ của chư tiên: xúc động, hâm mộ và tán thưởng…Tâm nở dạ, cơ lè lưỡi…

=> Cả đoạn thơ mang đậm chất lãng mạn và thể hiện tư tưởng thoát li trước cuộc đời.

– Thi nhân trò chuyện với trời:

Thi nhân kể về hoàn cảnh của mình =>Trong văn chương việc thể hiện họ tên trong tác phẩm chính là một cách để khẳng định cái tôi cá nhân của mình.

Thi nhân kể về cuộc sống: Đó là một cuộc sống nghèo khó, túng thiếu, thân phận nhà văn bị rẻ rúng, coi thường. Ở trần gian ông không tìm được tri âm, nên phải lên tận cõi trời để thỏa nguyện nỗi lòng.

=> Đó cũng chính là hiện thực cuộc sống của người nghệ sĩ trong xã hội lúc bấy giờ, một cuộc sống cơ cực không tấc đất cắm dùi, thân phận bĩ rẻ rúng, làm chẳng đủ ăn.

=> Qua đoạn thơ tác giả đã cho người đọc thấy một bức tranh chân thực và cảm động về chính cuộc đời mình và cuộc đời nhiều nhà văn nhà thơ khác.

=> Cảm hứng hiện thực bao trùm cả đoạn thơ này.

– Trách nhiệm và khát vọng của thi nhân:

Nhiệm vụ trời giáo: Truyền bá thiên lương. =>Nhiệm vụ trên chứng tỏ Tản Đà lãng mạn chứ không hoàn toàn thoát li cuộc sống. Ông vẫn ý thức về nghĩa vụ, trách nhiệm đối với đời để đem lại cuộc sống ấm no hạnh phúc hơn.

Thi nhân khát khao được gánh vác việc đời => đó cũng là một cách tự khẳng định mình trước thời cuộc.

=> Như vậy có thể nói trong thơ Tản đà cảm hứng lãng mạn và cảm hứng hiện thực đan xen khăng khít.

III. Kết bài

– Nêu cảm nhận chung

Số 3: Dàn ý phân tích bài thơ Hầu Trời

I. Mở Bài

– Giới thiệu sơ lược về tác giả và phong cách thơ văn.

– Hầu trời là một trong những bài thơ hay nhất của Tản Đà mà ở đó người ta thấy rõ được cái chất thơ của người thi sĩ, mà nổi bật nhất làm nên giá trị đặc sắc của bài thơ là một cái “ngông” rất Tản Đà.

II. Thân Bài

a) Nền tảng của cái “ngông” trong Hầu trời:

– Giấc mơ được lên hầu trời, đọc thơ cho Trời và chư tiên nghe.

– Nỗi cô đơn trước cuộc đời, khao khát được thể hiện, được thấu hiểu nhưng khổ nỗi “Hạ giới văn chương rẻ như bèo”, nên đành lòng ông phải tìm kiếm chốn cực lạc trong mơ cho thỏa nỗi lòng của thi sĩ.

b) Tản Đà “ngông” trong lúc đọc thơ cho chư tiên cùng Trời nghe:

– Phong thái ung dung, thích chí và vô cùng tự tin, ông đọc những vần thơ của mình một cách say sưa, mê đắm, đọc như chưa từng được đọc bao giờ “Đọc hết văn vần sang văn xuôi/Hết văn thuyết lí lại văn chơi”

– Thi sĩ tự nâng cao giá trị và tầm vóc bản thân ngang bằng với việc được nhà trời săn sóc, châm trà cho “nhấp giọng” để lấy tinh thần đọc thơ.

– Tự khen thứ văn chương của mình bằng những lời mà đôi lúc tôi nghĩ là có phần hơi tự phụ, kiêu căng một chút “Văn dài hơi tốt ran cung mây”, đắc chí vì thần tiên cũng phải tấm tắc khen “Trời nghe, Trời cũng lấy làm hay”.

=> Xóa nhòa đi sự cách biệt thân phận của thần tiên và người phàm, giờ đây họ chỉ đang đứng trên bình diện thi nhân và người yêu thơ, chan hòa và gần gũi.

– Tản Đà còn mạnh dạn liệt kê hết những vốn liếng văn chương mà mình có được, vô cùng tâm đắc với thành tựu của mình chỉ muốn sao để người ta phải công nhận và thán phục.

– Tự tin, vui vẻ khoe rằng “Nhờ Trời văn con còn bán được”, ngầm chứng minh rằng thơ văn của ông có sức hút mạnh mẽ vô cùng, bởi trong thời cuộc rối ren mà người ta vẫn muốn đọc sáng tác của Tản Đà.

c) Cái “ngông” trong khi trò chuyện cùng Trời:

– Lối nói của ông không hề có sự e dè sợ hãi, mà thay vào đó là phong thái tự tin, thành thực, xen lẫn chút hóm hỉnh, vui tươi vô cùng thoải mái.

– Xem chư tiên và Trời là những người bạn tâm giao, kể lể về cuộc sống nghèo khó, khiến những nhà trí thức phải nhiều phen khốn đốn.

– Cho mình vốn là một trích tiên bị đày xuống hạ giới vì tội “ngông”, rồi lại được Trời giải thích rằng sai Tản Đà xuống làm việc “thiên lương”.

– Vinh hạnh được thiên đình ưu ái cho xe Khiên Ngưu đưa tiễn, chúng tiên thì lũ lượt tiễn đưa.

– Cách dùng từ, hành văn hóm hỉnh, phóng khoáng, bay bổng cũng góp phần làm cho cái “ngông” của Tản Đà nổi bật hơn

III. Kết Bài

– Tổng kết giá trị nội dung nghệ thuật của tác phẩm hoặc nêu cảm nghĩ cá nhân.

Bài Hầu Trời của tác giả Tản Đà
Bài Hầu Trời của tác giả Tản Đà

Số 4: Dàn ý phân tích Hầu Trời Tản Đà

I. Mở bài

Giới thiệu tác giả, tác phẩm:

-Giới thiệu tác giả:

Tản Đà được mệnh danh là nhà thơ “nằm vắt ngang mình giữa hai thế kỷ”.

Là cầu nối văn học giữa nền văn học trung đại và hiện đại, là người đặt nền móng cho Thơ mới.

-Giới thiệu tác phẩm: “Hầu trời” là một trong số những bài thơ thể hiện rất rõ cái “tôi” của Tản Đà.

II. Thân bài

a) Khái quát chung:

Bài thơ được in trong tập “Còn chơi” và được xuất bản vào năm 1921.

Bài thơ là câu chuyện “hầu trời” của một thi sĩ và có thể tóm tắt bài thơ theo trình tự thời gian:

  • Mở đầu là lúc nhân vật giải thích lý do tại sao mình được lên trời đọc thơ.
  • Khung cảnh khi đọc thơ và thái độ của trời.
  • Kết thúc là cuộc chia tay đầy lưu luyến.

b) Phân tích

-Ngay những câu đầu bài thơ Tản Đà để lại một ấn tượng vô cùng đậm nét với cách dẫn dắt độc đáo của mình:

  • Từ câu chuyện vốn là hư cấu nhưng với việc lặp lại 3 lần chữ “thật”, tác giả đã khẳng định cho độc giả về sự thật này.
  • Câu chuyện bắt đầu từ một đêm khuya vắng, nhà thơ ngồi dậy đun nước rồi ngâm nga những câu thơ “vang cả ngân hà” khiến ông Trời “mất ngủ” → gợi sự tò mò cho người đọc

-Tiếp đó, nhà thơ bắt đầu kể diễn biến của buổi “hầu trời”:

  • Đầu tiên, tuân lệnh của Trời, thi sĩ đã đọc thơ của mình cho Trời và các chư tiên nghe.
  • Đối với niềm hăng say thơ ca của thi sĩ, các chư tiên vô cùng tán thưởng, biểu dương.
  • Tản Đà đã thể hiện rất rõ cái tôi của mình bằng việc mượn lời tán thưởng của Trời.
  • Sau khi nói về tài năng văn chương của mình, Tản Đà hướng ngòi bút của mình kể về cuộc sống cùng cực của tầng lớp văn nghệ sĩ thời ấy cũng như sự hỗn loạn của văn chương bấy giờ.
  • Cuối cùng là cuộc chia tay trong xúc động và sự tiếc nuối của nhà thơ khi nhận ra đó chỉ là một giấc mộng.

c) Đánh giá chung

  • Dù chỉ là tưởng tượng nhưng lối viết tự nhiên, cách xây dựng câu chuyện có đầy đủ cốt truyện, nhân vật… đã đem đến sự gần gũi, mới lạ cho người đọc.
  • Bài thơ đã khép lại nhưng dư âm mà nó để lại thì vẫn còn đó.

III. Kết bài

Khẳng định lại giá trị của bài thơ: Với tác phẩm này, Tản Đà đã thực sự mang đến một làn gió mới cho thơ ca, xứng đáng với danh hiệu người đặt nền móng cho phong trào Thơ mới.

Số 5: Dàn ý Hầu Trời Tản Đà

I. Mở bài

– Giới thiệu khái quát về tác giả, tác phẩm:

Nói về Tản Đà, nhà thơ Xuân Diệu từng chia sẻ rằng: ” Tản Đà là thi sĩ đầu tiên, mở đường cho thơ Việt Nam hiện đại. Tản Đà là người thứ nhất đã có can đảm làm thi sĩ, đã làm thi sĩ một cách đường hoàng, bạo dạn, dám giữ một cái tôi”. Quả thực là vậy, với tài năng, phong cách rất riêng của mình, Tản Đà đã đóng góp cho nền văn học hiện đại nước nhà nhiều tác phẩm vô cùng đặc sắc, trong đó có “Hầu trời”. Bài thơ này mang đậm dấu ấn, cái tôi nghệ sĩ của ông đến độ người ta chỉ mới đọc thoáng qua đã cảm nhận được và phải đọc đi đọc lại để cảm nhận cho trọn cái ý nghĩa của nó.

II. Thân bài

  1. Giới thiệu về tác giả và tác phẩm:

a) Tác giả:

– Tản Đà là bút danh xuất phát từ núi Tản, sông Đà.

– Cuộc đời tác giả có nhiều lận đận, sinh ra và lớn lên trong một xã hội khi Hán học đã tàn, Tây học thì mới bắt đầu nhen nhóm, đó là thời điểm giao thời giữa hai nền văn hóa

– Tản Đà là một nhà thơ có điệu hồn mới mẻ: vừa lãng mạn, bay bổng, phóng khoáng nhưng cũng đầy vẻ ngông nghênh.

– Là cây bút tiên phong ở nhiều lĩnh vực văn hóa.

– Ông là người đầu tiên sống bằng nghề Văn, ôm mộng cải cách xã hội bằng con đường hợp pháp và văn chương là một con đường mới.

– Tản Đà được ví như dấu gạch nối giữa văn học truyền thống và văn học hiện đại.

– Hoài Thanh gọi ông là “con người của hai thế kỷ”.

b) Tác phẩm:

– Trích “Tuyển tập Tản Đà”, 1986.

  1. Phân tích bài thơ:

a) Khổ thơ 1: Sự hồi tưởng lại cảm giác được lên tiên của đêm qua

– Đó là một cảm giác sướng lạ lùng. Cách nói này đã phần nào kích thích sự tò mò của người đọc, lôi cuốn họ tìm hiểu bài thơ với nhiều hứng thú.

– “Thật hồn”, “thật phách”, “thật thân thể”, cách nói đó như khẳng định đây là chuyện có thực.

b) 6 khổ tiếp:

– Hoàn cảnh được lên tiên: thời gian là canh ba, đang buồn nằm ngâm văn thì tiếng ngâm động đến tận trời, trời mất ngủ nên đã được hai cô tiên đưa lên gặp trời.

– Đây là nhiệm vụ buộc phải làm, không từ chối được. Cách nói thể hiện cái ngông – khoe: Tài thơ của mình hay động tận lòng Trời nên được Trời mời lên.

– Lí do lên hầu trời được Tản Đà thể hiện qua thơ của mình xem chừng rất tự nhiên, không có vẻ gì là gò ép.

– Cái tôi Tản Đà hiện diện ở ý thức trách nhiệm với đời và khát khao được gánh vác việc đời. Nhà thơ lãng mạn nhưng cũng không hề thoát li với thực tế.

– Cách kể tự nhiên khiến cho người đọc như được nhập vào câu chuyện và nếm trải cùng nhân vật.

– Hư cấu một câu chuyện lên hầu trời có đầu cuối đầy đủ có thể coi là một sự cách tân độc đáo của Tản Đà trong sáng tác thơ.

c) Đoạn chữ thẳng:

– Trời truyền cho văn sĩ đối thơ, tuân theo lệnh trời nhân vật tôi đã đọc những sáng tác của mình.

– Nhà thơ khéo léo mượn giọng “người nhà trời” để gián tiếp khoe văn của mình, rằng đó là văn “Trời nghe trời cũng lấy làm hay”…

III. Kết bài

– Khái quát lại giá trị nội dung, tư tưởng và giá trị nghệ thuật của tác phẩm

– Cảm nghĩ chung về tài năng, tình cảm của tác giả

“Hầu trời” thực sự là một bài thơ hay với nhiều nét độc đáo, tiêu biểu cho nét giao thời trong nghệ thuật thi ca của Tản Đà. Tuy không trực tiếp bàn về các vấn đề trong xã hội, khi cảm nhận tác phẩm này, ta vẫn thấy bóng dáng của các vấn đề ấy dưới một hình thức thể hiện khác, mới mẻ hơn, ấn tượng hơn so với trước đó.

Bài Hầu Trời của tác giả Tản Đà
Bài Hầu Trời của tác giả Tản Đà

Tổng kết

Trên đây là tổng hợp đầy đủ Top 5 mẫu dàn ý Hầu Trời của Tản Đà chi tiết nhất đến các bạn học sinh chuẩn bị cho các kì thi. Top 10 Tìm Kiếm hy vọng đã mang đến bài viết bổ ích, giúp cũng cố kiến thức cho các bạn học sinh lớp 11.

0/5 (0 Reviews)
Chúng tôi tạo ra Top10timkiem.vn nhằm mục đích cung cấp cho người đọc những thông tin, liệt kê một cách chi tiết nhất về mọi lĩnh vực trong cuộc sống.